Review

[Cảm nhận] Cảm nhận về tác phẩm của tác giả Đồi

Văn phong của tôi vốn rất kém, cách viết cũng rất trùng lặp, hay nói nặng hơn là không hấp dẫn gì cả. Nhưng mà bài cảm nhận này lại được viết bằng chính tình cảm của tôi đối với chị Đồi, tình cảm của một fan đối với tác giả mình yêu thích. Bởi vậy tôi cũng mong qua bài viết này của mình có thể bắt gặp được những người cùng chí hướng, cùng thích Đồi cũng như thích những tác phẩm tuyệt vời của chị ấy.

 

Từ trước đến nay, gu đọc truyện của tôi luôn không chứa chấp hai từ NP. Với tôi mà nói, tình yêu giữa hai người với nhau đã đủ đớn đau cay nghiệt, đã đủ ngọt ngào đậm sâu, vậy việc gì phải san sẻ cho người khác. Như thế chẳng khác nào hoa tâm, chẳng khác nào là những kẻ khốn nạn bắt cá nhiều tay?

 

Trước đây khi chưa biết đến đam mỹ, bộ fiction YunJae chuyển ver từ đam mỹ “Ràng buộc” tôi đã từng đọc qua. Lúc đó tôi nào có biết đấy chẳng qua chỉ là một tác phẩm chuyển ver, từ nhân vật này chuyển thành nhân vật khác đâu? Nhưng cái ngược của “Ràng buộc” đã khiến tôi khóc hết nước mắt. Vì sao phải ngược nhau như vậy, vì sao yêu nhau lại phải dày vò lẫn nhau đến mức thân thể suy tàn như vậy chứ? Có thể từ lần đó, trong tôi đã hình thành một thứ gọi là ám ảnh với từ “ngược”. Vả lại, cuộc đời vốn đã không phải màu hồng, cớ gì tôi lại tự đâm mình những nhát dao về những tình yêu hận nhau đến mức sống chết như vậy?

 

Lần đầu tiên biết đến Đồi là bộ “Độc giả hòa chủ giác tuyệt bức thị chân ái” (Độc giả cùng nhân vật chính tuyệt đối là chân tình), khi đó tôi đã từng cho rằng bộ truyện này nói là 1×1 nhưng chẳng qua cũng chỉ là NP trá hình mà thôi. 8 hình thái, 8 tính cách, cho dù đến tột cùng vẫn là một con người, thì ai đảm bảo được đó vẫn là 1×1 mà tôi vẫn thường quan niệm? Nhưng mà sau khi đọc văn án, “—— Hãy nhìn thiếu niên Tu làm thế nào thức tỉnh huyết mạch, giải quyết ân cừu một cách thống khoái, cuối cùng bước trên con đường của vị thần chinh chiến.”, tôi lại không tự chủ được click vào đọc, với ý nghĩ chỉ thử một chút xem NP nó như thế nào, mà không hề hay biết chính tác phẩm này đã đưa tôi đến với thế giới hắc ám của Đồi ra sao.

 

Một Đỗ Trạch khiếm thính, bề ngoài mặt than đạo mạo nội tâm phun tào đã làm tôi chết mê chết mệt. Suy cho cùng, Đỗ Trạch cũng chỉ là một con người bình thường, nhưng những gì bạn ấy làm vì Tu, những suy nghĩ của bạn ấy về Tu lại làm tôi cảm thấy Đỗ Trạch dường như lớn lao thêm nhiều lắm. Còn Tu, người ta thấy anh tài giỏi, thấy anh ác độc, thấy anh tàn nhẫn, thấy anh đặc biệt, là người nắm giữ 8 dòng máu trong mình nhưng những gì tôi nhìn thấy chỉ là một con người đang tự mình giãy dụa giữa những tổn thương trong tâm hồn kể từ những ngày liên tục bị bạn bè, người mình tin cậy phản bội. Anh xem Đỗ Trạch như bến đỗ bình yên nhất trong cuộc đời mình, anh xem Đỗ Trạch như vị thần, như tín ngưỡng của mình anh, anh xem Đỗ Trạch như người quan trọng nhất mà đến chính bản thân anh cũng không quan trọng bằng. Anh yêu Đỗ Trạch như vậy, sâu nặng như thế, đến mức có thể tự làm cho mình biến mất khỏi cuộc đời này nếu như người tổn thương Đỗ Trạch là anh:

“Đỗ Trạch hoàn toàn không hình dung được biểu cảm của người này, rõ ràng là đang mỉm cười, thế mà lại khiến người ta thấy đau khổ.

.

“Từ giờ trở đi, những thứ gây thương tổn cho em, ta sẽ khiến chúng biến mất.”

.

Thanh niên tóc vàng mắt xanh mỉm cười, như đang bâng quơ nói thời tiết hôm nay rất nhẹ nhàng.

.

“— bao gồm cả ta.”

Từng câu từng chữ trong “Độc giả cùng nhân vật chính tuyệt đối là chân tình” cuốn hút tôi không ngừng đọc cho đến thúc kết thúc hết thảy. Kết thúc tuy có thể nói là HE đối với hai nhân vật chính, nhưng cái kết ngay sau đó khi vị tác giả văn ngựa đực của chúng ta nói với biên tập của mình lại làm tôi cảm thấy dường như vẫn có thứ gì đó chưa thỏa mãn, vẫn còn thứ gì đó đen tối mà Đồi còn chưa viết tiếp. Và thế là, tôi tìm đọc.

 

Bộ thứ hai trong những tác phẩm của Đồi tôi đọc được là “Phụ” (Father), bộ này chính xác là NP, là phụ tử, là ngược, HE. Đọc bộ này, tôi có cảm giác như mình đang nhìn vào những đen tối đến cùng cực của xã hội, những u ám, những nhỏ nhen, những toan tính, những dơ bẩn trong tâm hồn của con người. Đây là một bộ truyện hắc ám, ma mị, đầy ám ảnh với những câu từ hết sức méo mó của bài đồng dao “Mẹ Ngỗng”. Lúc đọc tác phẩm này trên chiếc điện thoại của mình vào những đêm rảnh rỗi, tôi cảm nhận được sự hưng phấn của nỗi run sợ, đến mức đầu dây thần kinh cũng run rẩy từng hồi. Tôi sợ, tôi rất sợ đọc truyện dính đến yếu tố kinh dị, nhưng đọc “Father”, tôi lại không tự chủ được mà nhấn từng chương từ chương này đến chương khác, từ nội dung này đến nội dung khác. Là NP, nhưng cảnh H không phải là 8×1, mà phân ra từng chương 1×1, cũng đỡ khiến tôi phản cảm (Tôi nghĩ cái này chỉ là quan niệm về 1×1 của tôi quá sâu sắc, nên không có ý đụng chạm gì đâu nhé). Tình yêu đầy sự chiếm hữu của những đứa con trong này có lúc khiến tôi cảm thấy thật đáng thương, nhưng đồng thời cũng đáng sợ không kém.

 

Bộ kế tiếp nữa tôi đọc là “Satan’s Diyu”, chủ nhà Alice đã cảnh cáo ở trên văn án là: “Nội dung cực kì hắc ám, vặn vẹo, méo mó, thần kinh.” Công là kẻ được mệnh danh là ác quỷ, là kẻ tàn nhẫn trên tay đã từng nhuốm không biết bao máu tươi. Trong truyện này, một kẻ như vậy đang bị truy nã đến gắt gao, nhưng lại dùng chính chất giọng của mình dụ dỗ một người tưởng chừng là Thiên thần – cũng là “Angel” trong miệng của bạn công, dùng mọi cách để tẩy não bạn thụ, kéo bạn vào vũng lầy của tội ác. Ban đầu đọc, tôi đã từng nghĩ bạn thụ thật đáng thương, cuộc sống vốn đã không có tình thương từ gia đình, vốn đã chịu nhiều đắng cay như vậy, thế mà lại chịu sự truy đuổi của một ác ma. Nhưng càng đọc về đến kết, tôi nhận ra mình đã nhầm to. Ác quỷ và thiên thần, hai khái niệm vốn luôn là hai trái cực phân biệt, trong câu chuyện này của Đồi lại làm thế giới quan của tôi tan vỡ. Người tưởng chừng như là thiên thần – Hạ Nhị (bạn thụ) lại chính là một ác quỷ còn đáng sợ hơn kẻ được xưng là ác quỷ, và bạn công chỉ là người chỉ ra sự tồn tại về con quỷ ẩn sâu trong hình hài của một thiên thần nơi bạn thụ mà thôi. Tôi vẫn còn rất ấn tượng với lời nhận xét của bạn công khi nói về bạn thụ: “Em không có trái tim, em chỉ là trống rỗng, em mang mảnh trống rỗng này và không biết phải làm thế nào, cho nên em chỉ có thể học cách bắt chước. Em bắt chước, căn cứ theo hành động của người khác: lúc nghe được chuyện cười thì phải cười to; lúc nghe được tang sự thì phải đau khổ; lúc bị ức hiếp thì phải phẫn nộ. Em biết cười, nhưng ý cười lại chưa từng có qua; em biết khóc, nhưng em chưa bao giờ biết tại sao lại phải khóc. Tất cả mọi thứ đều cách em một lớp màu xám, không thể truyền đến chỗ em được.” Vậy, đến cuối cùng, ai mới chính là ác quỷ thật sự đây?

 

Bộ tiếp theo, cũng là bộ cuối cùng tôi đọc (thực ra không phải là cuối, mà là tôi tạm dừng ở đây mà thôi) là “Quyển dưỡng” của Đồi. Đọc xong bộ này, tôi cảm thấy tam quan của mình một lần nữa lại bị phá vỡ dưới ngòi bút của Đồi. Tôi thấy Diệp Thanh Linh rất đáng thương, dù chính bản thân anh cũng rất đáng sợ. Anh độc chiếm Ngô Chí, lợi dụng lúc hoạn nạn để chiếm lấy Ngô Chí, nuôi dưỡng Ngô Chí trong chiếc lồng sắt mà mình tạo nên, khiến Ngô Chí nghĩ, trên thế giới này, còn tồn tại cũng chỉ có Diệp Thanh Linh. Diệp Thanh Linh, Diệp Thanh Linh, Diệp Thanh Linh, 3 chữ này khắc sâu vào đầu tôi từ đầu tới cuối truyện. Đừng nghĩ rằng anh rất mạnh mẽ, đừng nghĩ rằng anh rất đáng giận. Những gì tôi thấy được ở anh là một con quỷ (đúng nghĩa đen) đang giãy dụa, đang cố gắng, đang sử dụng bất cứ thủ đoạn nào để giữ lấy hơi thở của người mình yêu. Những phân cảnh miêu tả anh làm thí nghiệm để cấy ghép cơ quan cho Ngô Chí, đến mức toàn thân Ngô Chí cũng chỉ có bộ não là trọn vẹn, đã khiến tôi phải rơi nước mắt. Anh yêu Ngô Chí đến cùng cực. Thời gian sống của Ngô Chí càng ngắn, anh càng điên cuồng, anh càng lo sợ, anh càng yếu đuối.

“Ngô Chí.” Thanh âm Diệp Thanh Linh run rẩy, biểu tình trên khuôn mặt yếu ớt đến tận cùng:” Cậu không cần yêu tôi, chỉ cần thích tôi được không. . . . . .”

Vì vậy không cần đối với Diệp Thanh Linh buông tay, không cần vô tư bỏ đi như vậy khi Diệp Thanh Linh trong tương lai không có Ngô Chí, chuyện này đối với Diệp Thanh Linh mà nói. . . . . . Quá tàn nhẫn .

“Ngô Chí, van cầu cậu, để Ngô Chí cùng Diệp Thanh Linh vĩnh viễn cùng một chỗ được không. . . . . .”

————————————————————-

“Ngô Chí, gió nổi lên rồi.”

Phốc, Diệp Thanh Linh cậu lại biến thành một con chim hình người phốc ha ha ha. . . . . .

“Lạnh không?”

Tôi cũng bị cậu gói thành bánh chưng rồi!

Diệp Thanh Linh cởi áo khoác, đưa tới.

“Mặc vào.”

. . . . . . Diệp Thanh Linh cậu nghe không hiểu tiếng người a!

“Tôi rất sợ, Ngô Chí, tôi không bao giờ ….muốn nhìn thấy cậu không còn độ ấm nữa.”

. . . . . . Được! Con mẹ nó cậu sẽ giả bộ đáng thương! Tôi con mẹ nó liền ăn cậu ngay tại đây.

“Cậu đã đã đáp ứng tôi, Ngô Chí.” Diệp Thanh Linh đẩy xe lăn khẽ cười: “Chúng ta lại vĩnh viễn cùng một chỗ.”

Gió nhẹ nhàng thổi qua, mang theo Diệp Thanh Linh tóc đen nhẹ nhàng, chúng nhìn chăm chú vào chiếc xe lăn trống rỗng chỉ có một kiện áo khoác vắt ở phía trên, thở dài mà lướt qua.

 

Cái kết dẫu cho đã khiến người ta đau lòng như vậy, thế mà Đồi, một lần nữa lại thêm một nhát dao nữa cứa vào tim gan người đọc ngay ở phiên ngoại. Phiên ngoại 100 câu hỏi phu phu vốn luôn ngập chìm trong bầu không khí hạnh phúc, ấy vậy mà Đồi lại tàn nhẫn đưa người đọc từ trên thiên đường xuống địa ngục. BE, BE, BE, đúng là BE toàn văn, đến cả phiên ngoại cũng không tha. Chị Đồi, em hận chị!

 

  1. Hãy nói một câu với người yêu đi.

Ngô Viện: Rốt cuộc cũng đến được đây, 3 tháng theo tác giả rách nát nào đó hãm hại đến 100 câu hỏi! Ta ngồi trong này biên soạn 5 tháng a há 凸 = 皿 =. . . . . . Đến đây nào Xèo xèo đồng học ~ nói những lời ngươi muốn nhất với Diệp Tử nga.

Ngô Chí: . . . . . . ( nhìn chằm chằm Diệp Thanh Linh ).

Ngô Chí: . . . . . . , . . . . . . Diệp Thanh Linh, Ngô Chí đã chết rồi.

Diệp Thanh Linh giật mình, hắn thấy người bên cạnh định hé môi nói gì đó, trong nháy mắt lại tan biến giữa không gian. Mà Ngô Chí vẫn ngồi bên cạnh hắn, không còn sự tưởng tượng chống đỡ, phút chốc cũng vỡ thành từng mảnh tiêu tan. Không gian lớn như vậy trong nháy mắt trở nên vắng vẻ yên tĩnh, Ngô Viện lười biếng ngồi trên sô pha, ngửa đầu mỉm cười.

 

Đúc kết lại một đoạn cuối cùng. Đồi là tác giả ngoại lệ duy nhất của tôi, là người đã khiến tôi không ngần ngại bỏ một số tiền khá lớn chỉ để mua manhua và sách xuất bản của bả từ bên bển về. Lần đầu tiên tôi thích một tác giả đến như vậy. Dù phong cách của Đồi đi ngược lại với gu đọc đam của tôi nhưng tôi lại không thể ngừng nổi, tựa như từng câu từng chữ đó đã ăn sâu vào đầu óc, run sợ đến mức hưng phấn một cách méo mó cũng không từ bỏ. Thụ của Đồi tựa như thần, như tín ngưỡng duy nhất và độc nhất của công. Còn công, yêu người mình yêu đến điên cuồng, đến vặn vẹo, đến phát rồ, cũng chỉ vì muốn chiếm giữ lấy người đó, cũng chỉ vì muốn giữ lấy sự tồn tại của người đó. Thứ tình yêu đầy tội lỗi, ác nghiệt mà cũng đậm sâu như vậy, tôi còn mong gì hơn nữa chứ?

END.

Dú.

 

45 bình luận về “[Cảm nhận] Cảm nhận về tác phẩm của tác giả Đồi

  1. search google tìm tác phẩm của chị đồi vì thực sự rất thích tác phẩm độc giả hòa chủ giác tuyệt bức thị chân ái( đọc đến 2 lần liền). cứ hy vọng tìm dk những tác phẩm cũng gây ấn tượng nhưng đọc bài viết này của chủ nhà nên cảm thấy cứ nên để lại ấn tượng tuyệt đối về tác giả với tác phẩm này thôi ( thực sự thì vì sợ đọc các tác phẩm quá ngược thân ngược tâm vs be thôi). rất cảm ơn bài đánh giả của chủ nhà (y)

    Đã thích bởi 1 người

    1. Cảm ơn bạn đã comment =3= thực ra cũng như mình viết ở trên ý, mình cũng không thích ngược, không thích np, không thích HE nhưng đọc truyện của Đồi rồi mình mới nhận ra bả là ngoại lệ duy nhất của mình đó :”>

      Đồi nói chuyện đáng yêu lắm >w

      Thích

      1. Đoạn sau cmt của mình bị cắt… Mình chỉ muốn nói là nếu bạn đã không thích thể loại ngược BE của Đồi thì dừng như vậy cũng được :”> Còn nếu sau này muốn thay đổi khẩu vị một chút thì có thể tìm đến tác phẩm của bả. Đảm bảo tuyệt vời!

        Đã thích bởi 1 người

    2. uk.mình khá ấn tượng với văn phong của chị đồi. ma xui quỷ khiến sau khi đọc xong lần thứ hai bộ độc giả và bài viết của bạn giới thiệu về các tác phẩm của đồi, mình ngừa tay search tìm mấy tác phẩm bạn giới thiệu, hắc, vừa đọc tới chương 44 role play và trọn bộ father bên nhà aliceland. bộ father tuy np phụ tử nhưng không quá phản cảm lắm. hic. nhưng mình vẫn ko ấn tượng như bộ độc giả là sao😅. bộ role play chị đồi mới viết thì lôi cuốn mình hơn có lẽ vì nó có chút mùi vị giống truyện độc giả.
      thật phục các bạn edit ghê. í. bạn bảo bạn nói chuyện vs chị đồi á. tuyệt cú mèo. ước gì trẻ lại chút à ko ước gì học đk ngoại ngữ tốt để ném bom với tác giả chứ. hì

      Đã thích bởi 1 người

      1. Mình cũng thấy NP của Đồi không phản cảm :”>

        Thú thực mình ấn tượng nhất là Quyển nhưỡng và Độc giả. Quyển nhưỡng tuy BE nhưng mà hay cực ý, mình không biết diễn tả cái hay của nó ra thế nào nữa TAT

        Mình tự học tiếng Trung cũng được 4 tháng, nên cũng bình thường lắm á, còn không được đi học chính quy nên còn nhiều thiếu sót. Lần trước mình có ý định làm manhua của Độc giả, bèn xin Đồi, chị ấy bảo Độc giả ký bản quyền rồi nên không thể truyền bá nơi khác. Đồi còn xin lỗi mình và dùng 么么哒 (kiểu như hôn hôn ý), còn cảm ơn mình đã thích truyện của bả nữa >w<

        Đã thích bởi 1 người

      2. nghe bạn giới thiệu bộ quyển nhượng như vậy mình cũng nhảy hố mới được. đọc các tác phẩm BE thường đào sâu tâm lý nhân vật nên mình hơi lo lắng. đọc đến khóc hơn xem phim đáng sợ hơn phim í. đang đầu xuân vui vẻ chọn các tác phẩm hài, sủng thôi. đùa thôi, tùy tâm trạng lựa chọn truyện đọc, đợt tết đọc toàn dm, ra đường nhìn mấy bạn nam đầu toàn yy. ko biết có ai đầu óc như bạn không nữa😜
        bạn tự học tiếng trung mà có thể nói chuyện vậy là siêu lắm rồi í

        Đã thích bởi 2 người

      3. Vụ học tiếng thì coi như là mình có chút may mắn vì bạn bè VN lẫn TQ đều sẵn sàng giúp mình đi TvT

        Mình đọc truyện thường rất ít khi rơi nước mắt, mà đọc “Quyển nhưỡng” càng về sau mình càng khóc nhiều hơn. Mà nói thiệt là đọc Quyển nhưỡng có một đoạn kinh (tởm) lắm, mình tưởng tượng ra là thấy rùng mình luôn ấy TvT Nên là nếu bạn đọc trúng đoạn đó thì đừng đạp mình, mình vô tội nha TvT

        Đã thích bởi 1 người

    3. Biết đến chị Đồi cũng từ bộ Độc giả hoà chủ giác tuyệt bức thị chân ái, đọc mỗi tập đầu tiên đã mê mẩn mà mua về, lưu về đọc. Chị ấy làm mình nhiều lúc cảm thấy chị như xé ra những gì mà chúng ta vẫn cố gắng chôn vùi và lừa dối bản thân, sau đó đọc đến Satan’ Siyu, càng cảm thấy ám ảnh mà không thể dứt bỏ được. Mỗi tác phẩm của chị đều khắc lên bức tranh của cặp đôi chính với những điên cuồng dính lấy, máu tươi quấn vòng, và cả những suy nghĩ đảo điên không dừng lại được. Thật sự hâm mộ chị cực kỳ luôn.

      Đã thích bởi 1 người

  2. mình có đọc vài cmt ở một số tác phẩm của đồi nói có truyện miêu tả cảnh ăn thịt người để máu thịt xương của người kia là của người này, chắc là quỷên này. cho nên mới nói hôm nào trời có giông mưa lôi ra đọc truyện này. hắc hắc. thật ra nếu nói yếu bóng vía thì chẳng có bác hủ nào yếu cả, toàn đọc manga, đam mỹ, … có tính chất bạo ngược nhiều vô số nên bạn có thể yên tâm không ai đạp cửa gào thét nhà bạn đâu. hì.

    Đã thích bởi 1 người

    1. Không phải ăn thịt mà là… 😥 Thôi mình không nói ra ở đây được 😥

      Mình có cái sở thích đọc truyện chữ ấy, mà khi đọc cũng khá là nhập tâm nên thường không thích đọc bạo ngược nhiều, nhất là kinh dị ma quỷ :<

      Đã thích bởi 2 người

      1. tò mò là đức tính tốt đẹp của con người. mình sẽ đọc truyện đó rồi cũng ngồi uống trà bàn với bạn về nhân sinh của chị đồi. h thì mải nhảy hố nữ phụ ác độc tẩy oan nên tạm nghỉ ngơi trước khi nhảy hố quyển nhưỡng. hắc hắc.

        Đã thích bởi 1 người

    1. Mình cũng hay ghim lại trong máy lắm ấy =)) Sau này rảnh ngày nào thì lôi ra tải word, tìm word về hoặc đi cop rồi mới xóa ghim. Mà thực ra cũng không phải bộ nào được ghim là mình sẽ tải word về, căn bản mình kén chọn quá

      Đã thích bởi 1 người

  3. ừm. giống mình rồi. mình hay tải word hoặc ebook đọc trên máy khi đi xa không có mạng 3g lắm. nhiều truyện hay đánh dấu hay nhưng có nhiều truyện dở song trót tải word in ra rồi. bỏ đi thì phí mà để lại nhìn vào muốn ném sách. từ đợt dùng smartphone mình lười tải word in đóng quyển mà chuyển hẳn đọc trực tuyến. thi thoảng tải ebook. thú vị nhất là có thể cmt hí hú cùng mọi người.😍

    Đã thích bởi 1 người

    1. Thú thực một điều không liên quan nữa là mình có cái thú thích đi like mỗi chương của nhà edit =)) Không biết các nhà edit ấy có hay bị khủng bố bởi mình không chứ trừ chương H không cho lưu like ra thì chương nào mình cũng like triệt để

      Mình cũng lưu word trong máy nhưng ít khi đọc lại, để sau này hẵng tính :”>

      Đã thích bởi 1 người

      1. hắc. mình chúa lười like vs cmt. toàn đọc 1 lèo trừ khi các nhà có điều kiện cmt sẽ mở khóa nên mới chăm chỉ cmt song nếu ko phải truyện hay thì mình cũng ko cmt, khổ cái truyện chất lượng nên ko cmt thì ko thỏa mãn cái tính lảm nhảm.hì.

        Đã thích bởi 1 người

      2. Ban đầu mình like để ủng hộ các bạn editor, sau này dần dần quen tay, cứ bấm like suốt, cmt thì chưa bao giờ ý. Căn bản vì mình cũng dùng đt đọc nên nhác cmt, vì cmt mất công gõ chữ TvT

        Nên là mỗi lần mình đăng chương truyện mà có ai like là mình quý cực, cmt thì càng tốt :”>

        Đã thích bởi 1 người

  4. ừ, có lẽ mình cũng nên tập like ủng hộ các nhà mình vô tạo động lực cho các bạn edit nhỉ. ai cũng lười như mình thì các bạn edit đều buồn lòng mất. nhưng chắc ko có nhiều người lười như mình đâu. lại nói vô nhà bạn mà chưa có ngó nghiêng gì. hắc hắc, xấu hổ ghê

    Đã thích bởi 1 người

  5. dú ơi. bạn đã lấp hố satan rồi nhé. cái cảnh bàn tiệc máu quá ấn tượng luôn. Hạ Nhị được nuôi dưỡng như vậy, tâm hồn bạn ấy không méo mó mới lạ. anh công chính là chất xúc tác để bạn thụ nhìn thấy rõ cái màu xám trong tim mình. đọc những đoạn gia đình đối xử với Hạ Nhị thật thương tâm..cả cái đoạn tên phỉ .à mình nghĩ hắn sẽ sưởi ấm một phần xám xịt của Hạ Nhị nhưng hắn lại nói những lời khiến anh ấy càng chìm sâu vào con đường tối. ấn tượng là anh công khi mới 12 tuổi đã phạm tối dk coi là thiên tài ấy.
    nói chung tác phẩm này chị đồi viết hơi mềm, nhiều chỗ vẫn bất hợp lý theo đúng lời chị nói ở warning

    Đã thích bởi 1 người

      1. gần một giờ sáng tớ đọc đây. bên cạnh có mỗi con mèo. thế mà ko thấy gì cả. tinh thần thép quá. alice chan giới thiệu bộ vương quốc ảo. bạn ấy bảo có thể t hợp vs bộ đó. dú đọc chứa?

        Đã thích bởi 1 người

  6. Cái bộ Quyển Dưỡng hồi kì đọc đến 100 câu hỏi đọc được một nửa thì bỏ cho đến khi đọc bài cảm nhận này của bạn. Thiệt tình không biết nó BE đến vậy luôn á đã là phiên ngoại rồi mà tác giả cũng không tha nữa T^T .Không biết chủ nhà đọc Phiến tử x Xuyên Việt x Công lược của Đồi chưa ? Nội dung khá hay âm mưu đan xen âm mưu cơ mà về khoản ngược thì cũng không kém. Đây là bộ mà mình đọc rồi cũng không dám đọc lần thứ 2 !!!

    Đã thích bởi 2 người

    1. Ây dạo này mình chưa đọc bộ nào mới của Đồi cả, định thi đh xong thì cày luôn một thể, nên chỉ tạm dừng ở các bộ trong cảm nhận mà thôi :”>

      Quyển Dưỡng tuy buồn nhưng nói thật là mình rất muốn sẽ đọc lại lần nữa :”> vì quả thật là mình rất thích bộ này

      Đã thích bởi 1 người

      1. Quyển Dưỡng rất hay tuy không khí có phần u ám nhưng tình cảm cả 2 dành cho nhau làm mình rất cảm động. Nhớ mãi cái đoạn Ngô Chí muốn theo người ta rời khỏi Diệp Thanh Linh lúc đầu mình đọc khúc này ghét Ngô Chí lắm cho đến khi mình biết được lý do bạn ấy làm vậy, đọc đoạn đó mình khóc sướt mướt luôn. Bởi vậy bộ này và bộ Phiến Tử chẳng dám đọc lại vì thế nào cũng rơi nước mắt T^T

        Đã thích bởi 2 người

      2. Ây, mình sủng công thụ nhưng thiên về sủng công nhiều hơn nên thấy thương Diệp Thanh Linh hơn Ngô Chí. Nhưng mà dù sao thì vẫn buồn cho tình yêu của họ. Người mất người còn, cảnh vẫn tại mà người đã đi, có bao nhiêu thương đau đây?

        Đã thích bởi 1 người

      3. Mình cũng sủng công nhưng chỉ đối với công của Đồi thôi và thương nhất là Phong Tỏa Vân trong Phiến tử. Tình yêu của anh làm người ta phải nghẹn ngào T^T thú thật là trước giờ chưa có nhân vật nào làm mình ấn tượng đến vậy. Nếu có thời gian mong chủ nhà hãy đọc thử Phiến tử nha ^^

        Thích

      4. Awww, mình cũng hay đọc mấy đoạn trích của page Hội những người yêu mến tác giả Đồi ý, cho nên cũng thấy hấp dẫn kinh khủng. Cơ mà tiếc quá, chắc phải đợi mình thi đh xong đã :<

        Thích

  7. Đọc cái cảm nhận này chỉ muốn thốt nên hai tiếng, “Đồng chí!”

    Mình biết tới Đồi lần đầu qua bộ Độc giả, rồi đến khi đọc Satan’s Diyu thì hoàn toàn chìm đắm vào văn phong hắc ám, câu chữ ma mị, đầy ám ảnh của Đồi.

    Các công của Đồi đều mang trong mình sức mạnh lớn lao, nhưng trái tim họ lại chẳng hề vẹn toàn, trái tim méo mó ấy chỉ có thụ mới có thể mang lại sư vẹn nguyên.

    Trong Độc giả, Tu bị phản bội, trái tim ấy đau thương tới tê tái vụn nát, vào giây phút tuyệt vọng tới cùng cực đó, Đỗ Trạch đã xuất hiện. Đỗ Trạch đến cạnh Tu trong tình cảnh khá là, ừm, không có từ nào để miêu tả, cậu dùng sự quan tâm vụng về, ngờ nghệch mà cố chấp của mình để hàn gắn trái tim đã tan vỡ của Tu: “Người này luôn nghĩ rằng những thứ tốt nhất phải thuộc về hắn: thần khí lợi hại là của hắn, nữ nhân xinh đẹp là của hắn, thần thú hùng mạnh cũng là của hắn… Dường như cả thế giới này đều là của hắn.” Tất nhiên đồ đã vỡ, dù gắn lại cũng không thể như ban đầu. Giờ đây, trong trái tim ấy chỉ có duy nhất một thứ, Đỗ Trạch, trái tim Tu rất nhỏ, nơi ấy chỉ có thứ tình cảm yêu thuần túy nhất dành cho Đỗ Trạch, chẳng còn hơi đâu mà quan tâm tới mấy thứ hận thù chính nghĩa v.v… Tình cảm của Tu thuần túy mà chấp nhất, tới mức điên cuồng, tình yêu của Đỗ Trạch lại nhẹ nhàng, ấm áo mà bao dung. Đây quả là bộ ngọt ngào nhất của mà Đồi, như một ai đó từng nói (xin thứ lỗi cho mình không thể nhớ tên), khó có thể tin má Đồi lại có thể viết ra một bộ hường phấn như vậy :”>

    Tới Satan’s Diyu, đó là câu chuyện về một “Thiên Thần” mang màu xám hư vô và một Ác Quỷ bị quyến rũ bởi thiên thần đó. Với mình mà nói, đây là một câu chuyện rất nhẹ nhàng, đầy ma mị, mê hoặc, quấn hút tới từng con chữ. Ác Quỷ luôn dùng cách riêng của mình để che chở và bảo vệ Thiên Thần, giải thoát Thiên Thần khỏi ngục giam mang tên Thiên Đường.
    Với mình, Thiên Thần thực sự không phải Ác Quỷ, Ác Quỷ là ác, phủ lên mình sắc đen tuyền không tạp chất, còn Thiên Thần chỉ đơn giản là không có trái tim, vỏ bọc đã mất đi, đôi cánh cũng bị tự mình nuốt chửng, Thiên Thần trở về với sắc xám thực sự của bản thân, không thiện – ác mà cũng chẳng trắng hay đen, giới hạn phân định những điều đó đã chẳng còn rồi.

    Tiếp đó là Father, đúng như lời bạn nói, đây quả là “một bộ truyện hắc ám, ma mị, đầy ám ảnh với những câu từ hết sức méo mó của bài đồng dao “Mẹ Ngỗng” “, lúc đọc bộ này là mình đọc liền một mạch, dẫu đọc đi đọc lại cảm xúc vẫn như ngày đầu, sự hắc ám, ma mị, méo mó, vặn vẹo, của nó khiến mình phấn khích tới từng con chữ.
    Bộ này và bộ Satan’s Diyu đúng là bộ truyện đậm chất hắc ám nhất của Đồi, đọc hai bộ này mà cứ phấn khích như con động kinh á :”>

    Và cuối cùng là Phiến Tử x Công Lược x Xuyên Việt là một chuỗi các âm mưu, vòng vèo xoắn hết cả óc. Mở đầu đầy bất ngờ, khi tất cả những tưởng Tỏa Vân là nhân vật chính thì tác giải quăng bom, Lạc Dịch mới là nhân vật chính nha~ Nói thực lúc ấy đúng là ngã ngửa ra ấy chứ.
    Lạc Dịch từng nói: “Tôi là kẻ dối trá”. Cho nên “gã lừa gạt tất cả mọi người, mọi người.” Gã lừa gạt Tỏa Vân, lừa gạt Kinh Thảo, lừa gạt Tùng, lừa gạt Bạch Hủ Dực, lừa gạt Diệp Chu, thậm chí là lừa gạt cả bản thân mình. Gã đeo mặt nạ quá lâu tới nỗi bị lớp mặt nạ ấy đồng hóa. Gã lạc mất bản thân mình. Để rồi cuối cùng, khi quá mệt mỏi trước những lừa gạt, dối trá, tổn thương, gã lựa chọn cái chết, chết trong tay Tỏa Vân, trong tay người gã tổn thương (có lẽ là) sâu nhất. Đọc tới đây thương thụ kinh, sống như vậy thực sự quá đỗi mệt mỏi, có lẽ cái chết là giải thoát chăng? R.I.P Lạc Dịch~ing
    Đối với mình mà nói cái kết CP Phiến Tử x Công Lược x Xuyên Việt như trong phiên ngoại là đẹp đôi nhất, viên mãn nhất.
    Trong bộ này nhớ nhấ t là nhận xét của Lạc Dịch: “Một đám không rẽ trái thành M thì cũng rẽ phải thành S”, cả đám “cả thể xác lẫn tinh thần đều cố chấp điên cuồng không bình thường”, “một đám y như được bơm thêm 5000CC máu gà quyết liệt đuổi anh không thèm nhả.” Đây quả thực là nhận xét chuẩn xác nhất cho các công của Đồi đại.

    Nói thật sau khi đọc Phiến tử, mình quả thực không dám rớ tới bộ Quyển Dưỡng, BE chính truyện phiên ngoại HE đã ám như vậy thì BE cả chính truyện tới phiên ngoại còn ám tới nhường nào? T^T
    Vậy nên hiện thời mình đang nằm rạp dưới hố Role – play của má Đồi, công nhận em Ngụy đúng là thánh nhọ, ẻm quả là bạn thụ nhọ nhất trong số các bạn thụ của Đồi, mặc niệm~ing.
    Nằm dưới hố mới biết nó khổ cỡ nào, Role – play cũng như các bộ khác, phấn khích vô cùng, nhưng mình cứ vừa đọc vừa sợ má Đồi lại cho hố như bộ Phiến Tử chắc mình chết quá QwQ

    Túm quần lại, hôm nay tình cờ gặp một người đồng chí hướng nên mình không kìm được mà lan man, cảm ơn bạn đã đọc cái mớ dài lê thê lan man của mình nghen ^^~

    Đã thích bởi 2 người

    1. !!!!
      Nửa đêm ngồi mò cách chèn mấy cái icon cho vui vui ở phần comment mà không biết cách làm, chán đời tớ nhìn vào cái hộp comment thì thấy có spam. Mở ra thì thấy có comment của bạn ở trong đó… Không hiểu sao wordpress lại nuốt comment của đồng chí của tớ thế này TAT

      Đọc comment của bạn xong tớ thấy vui kinh khủng. Tớ rất thích đọc comment dài như vậy. Bạn cùng chung những cảm xúc với tớ về các tác phẩm của Đồi, bạn dụng tâm viết lên những dòng đầy tâm huyết như thế quả thật làm tớ rất cảm động. Đồng chí, xin chào!

      Bộ công tử và role-play tớ chưa đọc vì đang chuẩn bị thi nên muốn đảm bảo tinh thần ổn định một chút, chứ lỡ tớ đọc xong rồi tớ phấn khích lên thì toi uhuhu. Mục đích của tớ khi viết bài cảm nhận là để tìm người cùng chung tiếng nói và cũng là để lắng nghe cảm nhận từ người khác. Từng câu chữ bạn viết về Satan’s Diyu khiến tớ cảm thấy rất mới mẻ, như là được người ta dẫn đến một góc nhìn khác vậy.

      Điều tớ thích ở Đồi là cách xây dựng tình huống và nhân vật của chị ấy. Có những thứ chị ấy viết ra làm tớ không thể nào tưởng tượng ra được, sao con người đó lại có khả năng sáng tạo cao đến thế cơ chứ 😥 Thụ trong những bộ tớ đọc của Đồi đều mang dáng dấp của thần, hoặc mang dáng dấp của một thứ tín ngưỡng mà công sùng bái. Điều đó khiến tớ vừa cảm thấy ngọt ngào, ấm áp nhưng cũng có lúc quặn lòng, xót xa. Dường như sự tồn tại của bạn thụ chính là điểm tựa nâng đỡ cho sức mạnh và nghị lực sống còn của bạn công. Chỉ nhiêu đó thôi cũng đủ thấy họ yêu nhau đậm sâu thế nào, dù có là 1×1 như độc giả và quyển dưỡng, hay np như father cũng không quá khác nhau.

      Đêm khuya rồi nên tớ chỉ muốn giãy bày một chút như vậy. Đồng chí chờ tớ thi xong tớ cày mấy bộ kia henn, rồi ta đàm đạo tiếp henn :”>

      Đã thích bởi 1 người

      1. ヽ(≧Д≦)ノ Thấy bạn rep mình mừng quá à, hạnh phúc~ing.
        Không hiểu sao dạo này wordpress hay ăn comt của mình vậy, lần trước cũng bị, chẳng lẽ là kì thị có tổ chức? Ọ________Ọ

        Công nhận là trong truyện của Đồi, dù công mạnh mẽ thế nào thì thụ vẫn luôn là điểm tựa cho họ, là nơi họ tìm về, như Đồi từng miêu tả: “hai người họ như hai cái cây mọc quấn quít lấy nhau, chật một cái thì cái còn lại cũng sẽ héo rũ mà chết.”

        Hơn nữa tình tiết trong truyện của Đồi vô cùng là hack não. 눈_눈

        Tiêu biểu chính là bộ Phiến tử và bộ Role – play, tui sẽ ngồi đây chờ gái đọc xong rồi hai chũng ta sẽ cùng bấn loạn nghen ^^~

        Với lại chúc bạn thi tốt nha, fighting!

        Đã thích bởi 1 người

  8. Lượn lờ dò dẫm trên mạng thì mò đọc được bài cảm nhận này của bạn, đọc xong chỉ muốn thét: “Ôi đồng loại” >\\\<
    Mình cũng cảm thấy thương Diệp Tử lắm, số anh thật khổ khi phải trơ mắt, bất lực nhìn người mình yêu rời xa. Anh bất tử, nên chẳng thể nào mà 'được' chết cùng NC. Anh phải sống trong cô độc, hoài niệm. Mà có lẽ vì quá nhung nhớ người đó nên sinh ra ảo giác, đầu óc tâm trí tự lập trình lên 1 Ngô Chí để anh có thể yêu… (Mình nghĩ khi NC chết chắc anh phát điên mất rồi, nên phần phiên ngoại mới như vậy TT..TT)……
    Đọc xong cảm nhận của bạn tự nhiên chỉ mún khóc á TT^TT
    Tại sao mình lại đi đâm đầu vào bộ này cơ chứ, phần phiên ngoại bị nhiều người la ó, ném đá kinh khủng, ôi má Đồi cụa tôiii~~~
    Khi mình đọc Father thần kinh cứ căng lên, vừa đọc vừa sợ hết ^^
    P/s: Thật vui khi tìm được người cùng chí hướng, nice to meet you ^^

    Đã thích bởi 1 người

    1. Awwww, hoan nghênh bạn đến với nhà mình và bài cảm nhận (theo cá nhân thì không hay gì) của mình :”>
      Cái phần phiên ngoại mình cũng ngỡ ngàng lắm chứ, kiểu như chính văn BE rồi nên mong chờ vào cái gì đó hường một tí thì lại bị Đồi quăng mìn huhu Đồi đại chị ác quá TvT
      Ừm, nếu như ai không quen thì sẽ ném đá phần phiên ngoại thôi, nhưng cá nhân mình thấy phần phiên ngoại gắn liền với mạch truyện rất rõ, càng nhấn mạnh hơn tình cảm của đôi bên và cảm xúc đau thương của Diệp Thanh Linh trước sự thật đầy tàn nhẫn đó. Quả thật thì Quyển dưỡng là một trong những bộ của Đồi để lại ấn tượng sâu với mình lắm lắm ấy. BE nhưng đó là ám ảnh đậm sâu.
      Father thì mình cũng đọc, nhưng không thích bằng Quyển dưỡng. Mình nghĩ có lẽ là vì nó là NP, và mình là một đứa tôn thờ 1×1 nên chỉ cảm nhận được cái bề nổi của nó thôi ~
      Anw, xin chào bạn một lần nữa hennnn

      Đã thích bởi 1 người

( • ̀ω•́ )✧ | (///ω///) | |( ̄3 ̄)| |( ̄へ ̄)| ヽ(≧Д≦)ノ | ━Σ(゚Д゚|||)━ | ヽ(゚Д゚)ノ | ⊙0⊙ | (T▽T) | o(╥﹏╥)o | (#`皿´) | (ー`´ー) | (≖‿≖)✧ | (*≧▽≦) | 눈_눈 | ⊙﹏⊙∥ | (°Д°) | ⁄(⁄⁄•⁄ω⁄•⁄⁄)⁄ | o(*////▽////*)q | ( ̄^ ̄) | (`へ´*)ノ | ( ̄□ ̄;) |  ̄﹃ ̄ | 罒ω罒 | ㄟ( ▔, ▔ )ㄏ | ᕙ(⇀‸↼‵‵)ᕗ | _(•̀ω•́ 」∠)_ | (╯°Д°)╯︵┻━┻ | (╯‵皿′)╯︵┻━┻ | (o`・ω・)ノ(ノД`) | _(:3」∠❀)_ | (:3_ヽ)_ | ✄╰ひ╯ | (;¬_¬) | (ノ__)ノ | (*´∀`*) | ヽ(#`Д´)ノ┌┛〃 | ๑乛◡乛๑ | (๑• . •๑)